Chào mừng Ngày Quốc Tế Nhân Quyền! Chúc mừng sinh nhật Mạng Lưới Blogger Việt Nam

Chào mừng Ngày Quốc Tế Nhân Quyền! Chúc mừng sinh nhật Mạng Lưới Blogger Việt Nam

Nhân dịp sinh nhật Mạng Lưới Bloggers Việt Nam, Dân Làm Báo xin đăng lại tiêu chí hoạt động của MLBVN.


Mạng Lưới Blogger Việt Nam

Tranh đấu để bảo vệ nhân quyền, tự do, dân chủ, phẩm cách và giá trị của con người là mục tiêu, là khát vọng, và cũng là lý do duy nhất cho sự ra đời của Mạng Lưới Blogger Việt Nam. Khi nào các hành vi vi phạm nhân quyền ở Việt Nam còn tiếp diễn, thì Mạng Lưới Blogger Việt Nam vẫn còn lý do để tồn tại.

Công khai, liên kết với nhau qua một mạng lưới cộng đồng rộng khắp, tôn trọng những nguyên tắc đa nguyên và dân chủ, phi đảng phái, phi lợi nhuận, không loại trừ là tiêu c

Độc Tiếp >>>>

TÔN TRỌNG NGƯỜI CÓ TAY NGHỀ

TÔN TRỌNG NGƯỜI CÓ TAY NGHỀ

Tôi sinh ra ở Hokkaido năm 1946 khi nước Nhật vừa ra khỏi chiến tranh.

Nước Nhật thuở nhỏ của tôi nghèo hơn các bạn bây giờ rất nhiều. Chúng tôi không có đồ ăn, không quần áo, không giày dép. Dép nếu có là dép cao su, quần áo nếu có là quần áo thủng lỗ…
Khi học tiểu học, tôi nhớ món ăn ngon nhất mà tôi có là trái chuối – và món đó chỉ có vào ngày thi đấu thể thao toàn trường, ngày cha mẹ các học sinh đều mang đồ ăn ngon đến để cổ vũ cho con cái. Tôi nhớ cả cha mẹ tôi khi đó đều đi làm. Mẹ tôi phải ở chợ làm nghề cắt cá, rửa cá từ sáng sớm tới tối mịt. Mỗi khi mẹ tôi về, tôi chạy ra ôm mẹ và vẫn còn ngửi thấy mùi cá từ quần áo của bà. Đến giờ, tôi vẫn biết ơn mùi cá này.
Bố mẹ tôi khi đó làm việc rất chăm ch

Độc Tiếp >>>>

NHÂN QUYỀN TẠI VIỆT NAM

NHÂN QUYỀN TẠI VIỆT NAM

Hôm nay nhân kỷ niệm ngày quốc tế nhân quyền 10/12 mình muốn kể về những kỷ niệm đã qua khi sống dưới chế độ độc tài Cộng Sản, hình ảnh bên dưới là hình ảnh dựng lại hiện trường khi tôi bị hàng chục công an an ninh Cộng Sản đánh đập tại đồn công an xã Phú Xuân, Nhà Bè, thành hồ!

Hàng triệu người Việt Nam đang sống dưới chế độ độc tài có lẽ rất lạ lẫm khi nghe đến hai từ nhân quyền hay quyền con người, có bọn dư luận viên còn cho rằng chỉ có chó mới cần quyền con người chứ người không cần quyền con người, chứng tỏ đầu óc của những kẻ DLV kia không hề hiểu gì về Nhân Quyền cũng như chẳng cần đến Nhân Quyền.

Hiện tại ở Việt Nam tình trạng vi phạm nhân q

Độc Tiếp >>>>

Tản mạn đôi dòng.

Chuly sưu tầm

 

Đất nước hòa bình rồi. Thế nhưng…
Có bao nhiêu người vợ, hai mươi, ba mươi tuổi vào năm 1975 đã trở thành góa phụ? Bao nhiêu những đứa trẻ đã trở thành những đứa con côi ngay từ lúc sơ sinh? Bao nhiêu người nay đã là cha, là mẹ, nhưng lại không hề biết hay không còn nhớ nổi gương mặt cha hay gương mặt mẹ của mình? Ôi, có thể nào lại có một đất nước mà mọi người đều sợ hãi bỏ chạy như đất nước chúng ta? Một đất nước mà ai trốn thoát ra khỏi đều coi như điều may mắn? Một quốc gia mà “nửa này đã cố giết một nửa kia để lập chiến công” như một câu thơ mà người ta đã đọc được trên vách một nhà tù? Một đất nước mà người ta ở không được, đi không được. Như vậy thì phải làm sao đây?
Hãy nghe tâm sự

Độc Tiếp >>>>

Cần phải học cách buông

Chuly sưu tầm

 

Muốn trở nên mạnh mẽ, cần phải học cách buông. Bởi vì khi bạn quyết định buông, khoảnh khắc ấy, bạn chính là đã bước lên con đường hạnh phúc…

Buông, chính là tự do, chính là từ này trở đi không còn vướng mắc. Trong lòng không còn nặng nề, tâm thân đạt được trạng thái yên tĩnh tự tại.

Vậy, rốt cuộc cần phải buông bỏ những thứ gì?

1. Buông bỏ thể diện

Đôi khi ta cúi đầu, là để nhìn cho rõ con đường mình bước đi. Rất nhiều người nhận thấy, bản thân mình có quá nhiều thứ, đều là những thứ không thuần khiết, không như ý, tuy nhiên lại không buông bỏ xuống được. Thể diện khiến họ không buông được, cuối cùng chết vì thể diện.

2. Buông bỏ áp lực

Mệt mỏi hay không mệt mỏi, là phụ thuộc vào cái

Độc Tiếp >>>>

Cuộc sống này dạy bài học để cho ta chiêm nghiệm.

Chuly sưu tầm

 

Cuộc sống này dạy chúng ta thật nhiều thứ. Bất kể việc gì xảy ra, dù tốt hay xấu, cũng là một bài học để cho ta chiêm nghiệm. Bạn học được gì từ cuộc sống này?

Thời gian vẫn cứ lặng lẽ trôi qua dù cho ta sống vui vẻ lạc quan hay chìm đắm trong thất vọng bi quan. (Ảnh: Internet)
Tôi đã từng biết rằng, quan tâm đến người khác là điều tưởng chừng như dễ nhưng lại khó thể hiện nhất.

Tôi đã từng học rằng, mỗi lần được chia sẻ nỗi đau của người đang trong tuyệt vọng, cũng là lúc tôi cảm nhận được mình là người có ý nghĩa trong cuộc sống này.

Tôi đã từng hiểu rằng, khi biết yêu thương và gieo hy vọng cho người khác, bản thân tôi cũng sẽ cảm thấy yêu cuộc sống này hơn.

Tôi đã từng

Độc Tiếp >>>>