THỎA HIỆP BÍ MẬT 05-07-2020

THỎA HIỆP BÍ MẬT 05-07-2020

10 giờ sáng ngày 08-04-2013, Thiếu tướng Hà Thanh Châu, Chính Ủy Tổng Cục Công Nghiệp Quốc Phòng (Chủ Nhiệm Tổng Cục là Trung Tướng Nguyễn Đức Lâm) được Luật Sư William Lê hướng dẫn đến Sở Di Trú King County, Seattle, tiểu bang Washington, nạp đơn “xin tỵ nạn chính trị”, sau 2 tuần lễ ông và vợ ông đi thăm 3 người con đang là “du học sinh” ở tiểu bang này.

Bốn ngày sau, qua trung gian của 1 “viên chức” cao cấp Hoa Kỳ, ông trao cho chủ bút Tạp Chí Foreign Policy Magazine một tập tài liệu “tối mật”, có liên quan đến sự sống còn của nước Việt nam. Tập tài liệu này, do người anh vợ của ông, Thiếu Tướng Hoàng Thanh Tùng làm Chính Ủy Tổng Cục 2, dưới thời Tổng Cục Trưởng Trung Tướng Nguyễn Chí Vịnh, chép lại nguyên văn từ cuốn băng nhựa AKAI mang bí số ML887, ghi âm những cuộc họp bí mật của các nhà lãnh đạo Việt Nam: Nguyễn Văn Linh, Lê Khả Phiêu, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh và Trung Cộng: Giang Trạch Dân (sinh năm 1926), Lý Bằng, Lương Quang Liệt, Diệp Tuyển Ninh, Dương Đắc Chí, Hứa Thế Hữu… tại Thành Hồ, thảo luận các thỏa hiệp sát nhập nước Việt Nam vào lãnh thổ “Trung Quốc”.

Ngay sau đó những thông tin tối mật này đã được tờ Foreign Policy Magazine, phổ biến trong vòng những những “bỉnh bút” của họ trong đó có TS KERBY ANDERSON NGUYỄN.

Thật ra, các cam kết “giao nước Việt Nam cho Trung Quốc”, đã được “ký” bằng “lời hứa danh dự ” của ông Hồ Chí Minh với 2 Đại Tướng Tàu Trần Canh và Vị Quốc Thanh, thay mặt cho Mao Trạch Đông vào năm 1926. Bốn năm sau, năm 1930, thành lập Đảng Cộng Sản Việt Nam, ông Hồ khẳng định một lần nữa với Tổng Lý Chu Ân Lai:“Việt Nam và Trung Quốc tuy hai mà một. Một dân tộc. Một Nền văn hóa. Một phong tục. Một tổ quốc. Nếu giúp chúng tôi thắng Pháp, thắng Nhật, thắng tất cả bọn tư bản vùng Đông Nam Á, nắm được chính quyền, thì nợ viện trợ sẽ hoàn trả dưới mọi hình thức, kể cả cắt đất, cắt đảo, lùi biên giới nhượng lại cho Trung Quốc, chúng tôi cũng làm, để đền ơn đáp nghĩa….”

Ngày 14-09-1958, Hồ Chí Minh chỉ thị Phạm Văn Đồng ký “công hàm” giao đứt quần đảo Hoàng Sa cho Mao Trạch Đông. Lê Duẩn (tên thật Lê Văn Nhuận) bị phe thân Tàu thuốc chết ngày 10-07-1986 khi đang nắm chức tổng bí thư và vẩn chưa hết nhiệm kỳ.

Nguyễn Văn Linh (tự là Mười Cúc) lên nắm chức Tổng Bí Thư, tức khắc nối lại bang giao với Trung Quốc bằng 1 câu nói để đời trong lịc sử: “Tôi cũng biết rằng, dựa vào Trung Quốc sẽ mất nước, nhưng mất nước còn hơn mất Đảng “.

Dưới sức ép của Trung cẩu về việc trả nọ chiến tranh, ngày 10-08-1987, ông Nguyễn Văn Linh (đang mắc bệnh ung thư) bay qua Trùng Khánh gặp Hồ Diệu Bang (1915-1989) và Đặng Tiểu Bình (1904-1992= thọ 92 tuổi) bàn luận về các kế họach cắt đất, cắt biên giới và phát họa rõ ràng hơn 1 chương trình “sát nhập Việt Nam vào lãnh thổ Trung Quốc” qua chiến thuật “Hoà Bình, hữu nghị, chầm chậm, êm ả, kín đáo, không ai có quyền biết đến” với thời gian 60 năm, phân ra làm 3 giai đoạn, mỗi giai đoạn 20 năm.

GIAI ĐOẠN I : Ngày 15-07-2020 : QUỐC GIA TỰ TRỊ.
GIAI ĐOẠN II : Ngày 05-07-2040 : QUỐC GIA THUỘC TRỊ.
GIAI ĐOẠN III: Ngày 05-07-2060 : Tỉnh lỵ Âu Lạc.

Tỉnh trưởng vẫn là người Việt, đặt dưới quyền lãnh đạo của Tổng Đốc Quảng Châu. Thời gian này, tiếng Việt là ngôn ngữ phụ, tiếng tàu là ngôn ngữ chính.

Trong cuộn băng nhựa Akia của Tổng Cục 2 Việt nam ghi lại cuộc đàm thoại, TRUNG CẨU ĐƯA RA NHỮNG QUY CHẾ KHU TỰ TRỊ VÀ BẮT VIỆT CẨU PHẢI LÀM THEO với lời lẽ bề trên, trịch thượng của bọn Tàu, ban mệnh lệnh, giáo huấn, dạy dỗ, răn đe cấp lãnh đạo Việt Nam phải làm những gì suốt 60 năm dài “tịch thu” nước Việt Nam từng bước một: “Âm thầm, Lặng lẽ, Từ từ như tằm ăn dâu. Khéo như dệt lụa Hàng Châu. Êm như thảm nhung Thẩm Quyến…” theo thể thức “diễn tiến hoà bình”. Làm cách nào để cho người Việt Nam và dư luận quốc tế nhìn nhận rằng, người Tàu không “cướp nước Việt” mà chính người Việt Nam tự mình “dâng nước” và tự ý đồng hóa vào dân tộc Trung Hoa.

Tại Thành Đô, Tổng Bí Thư Nguyễn Văn Linh xin xỏ Đặng Tiểu Bình: Nhờ Trung Quốc mà Đảng Cộng Sản Việt Nam mới nắm được chính quyền, mới thắng đế quốc Pháp, đế quốc Mỹ, diệt được bọn tư bản phản động. Công ơn Trung Quốc to lắm, bốn biển gộp lại cũng không bằng. Do thế, nhà nước Việt Nam đề nghị Trung Quốc xóa bỏ các hiểu lầm, các bất đồng đã qua. Phía Việt nam sẽ làm hết sức mình để vun bồi tình hữu nghị lâu đời vốn sẵn có giữa hai đảng do Mao Chủ Tịch và Hồ Chí Minh dày công xây dựng trong qua khứ. Việt Nam sẽ tuân thủ đề nghị của Trung Quốc là cho Việt Nam được hưởng “quy chế khu tự trị trực thuộc chính quyền trung ương Bắc Kinh” như Trung Quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Tân Cương, Quảng Tây… Để kịp chuẩn bị tâm lý nhân dân và giải quyết các bước cần thiết cho việc gia nhập vào đại gia đình dân tộc Trung Quốc, xin cho thời hạn chuyển tiếp sát nhập là 60 năm: 1990-2020. 2020-2040. 2040-2060.

Kính thưa các bạn, hành động bán nước của Việt cẩu cho Trung cẩu đã quá rõ ràng. Chúng tôi không cần phải đưa thêm bằng chứng nào cho các bạn xem vì các bạn có thể tự nhìn thấy những gì đang xãy ra xung quanh. Như chúng tôi đã từng nói, nếu các bạn không thấy thì chỉ vì các bạn không muốn nhìn thẳng vào vấn đề hay có lẽ các bạn đã bị cộng sản nhồi sọ một cách không còn thuốc chửa. Nhưng dù các bạn có ngu xuẩn đến mức nào, một ngày nào đó các bạn cũng sẽ mở mắt to ra để thấy được những đòn roi, cú bá súng của kẻ thù nện lên đầu các bạn vì sự ngu xuẩn của những gì mà các bạn đang bị nhồi sọ hôm nay. Cái ngày tàn mạc đó không còn bao lâu nữa vì đất nước này đang bị bán đứng một cách hợp pháp bởi tập đoàn bù nhìn Việt cẩu.

Là con dân, chúng ta không thể ngồi yêu mà chờ chết. Nguyễn Trải đã nói: “Đẩy thuyền cũng là dân mà lật thuyền cũng là dân”. Thật sự sức mạnh của dân là vô vàn nhưng tại sao chúng ta vẫn còn nhu nhược ngồi chờ chúng vào nhà gom bàn, gom ghế, gom quần áo của chúng ta liệng ra ngoài theo kiểu cướp đất của Việt cẩu, xong chúng ta mới khóc than?

Các bạn biết không, đơn giản lắm, trong việc cướp đất đó các bạn chỉ cần tưới xăng lên người vài thằng mà đốt. Đốt chết bất kỳ những thằng nào xâm phạn gia cư bất hợp pháp, là không thằng nào dám bén mảng bước vào nhà các bạn chứ đừng nói đến việc cướp đất.

Đó là việc nhỏ. Còn việc đại sự, Lý thường Kiệt đã nói: “Ngồi yên đợi giặc không bằng đem quân ra phá thế mạnh của giặc”. Chúng ta không nên chờ đến khi Trung cẩu chính thức vô nhà chúng ta mới hành động. Chúng ta có thể chận chúng ngay từ ngoài biên giới bằng các sát thác với 496 Việt cẩu bù nhìn mà chúng tôi đăng hình bên dưới. Giết sạch, đốt sạch, phá sạch là gìn giử tương lai, hoà bình và thịnh vượng cho dân tộc.

Bài Khác