Trúc Giang MN (Danlambao) – Những ngày gần đây, trên các trang mạng, YouTube, tràn lan những tin như: “SOS. Việt Nam có nguy cơ mất nước”. “Mất nước đã gần kề”…
Việt Nam đã lệ thuộc vào Trung Cộng từ lâu rồi, còn gì nữa mà mất, mà “Thoát Trung”?. Đảng CSVN, từ thời Hồ Chí Minh cho đến ngày nay, đã từng bước dâng đất, dâng biển cho Tàu Cộng. Đúng là Việt Nam đang ở thời kỳ Bắc thuộc lần thứ 5. Nguyễn Cơ Thạch đã xác nhận:
“Một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu”.
Hiện tại, những tin “hot” trên YouTube như “Nguyễn Phú Trọng bàn giao chính quyền”, “Trần Đại Quang âm mưu đảo chánh”, thơ của Nguyễn Tấn Dũng kêu gọi biểu tình… Đó chỉ là những tin vịt, giả mạo, nhưng dù sao cũng có những ai đó đã “bức xúc” và mong muốn như thế.
Tôi viết bài nầy không phải để làm nản chí những người Việt Nam yêu nước, dấn thân đấu tranh bảo vệ chủ quyền của dân tộc chúng ta. Điều tôi muốn nhấn mạnh là, thật sự nước Việt Nam đã mất chủ quyền, do bọn Việt Cộng đã dâng đất nước nầy cho quan thầy Trung Cộng. Sở dĩ đại đa số người dân chưa nhận ra điều đó (mất nước), là do bọn Hán ngụy đã ma giáo dàn dựng những màn lừa bịp rất tinh vi, xử dụng những từ ngữ đẹp đẽ để qua mặt người dân, mà chỉ có bọn họ hiểu với nhau mà thôi.
Lực lượng công an là công cụ trấn áp để bảo vệ Đảng “còn Đảng thì còn ta”.
Quân đội thì không còn ý chí chiến đấu, một mặt lo đếm tiền kinh doanh, một mặt bị kiểm soát chặt chẽ. Quân đội bất khả dụng.
Sinh viên Việt Nam không dám đấu tranh vì sợ bị đuổi học, không cho làm việc.
Chỉ còn quần chúng nhân dân. “Cách mạng là sự nghiệp của quần chúng”, nhưng đại đa số quần chúng mắc bệnh vô cảm. Vô trách nhiệm đối với xã hội, dân tộc và tổ quốc. Đó là hậu quả của trên 60 năm bị chế độ Cộng Sản cai trị.
Đối tượng mà chúng ta cần vận động là tuổi trẻ và quần chúng nhân dân.
Chẳng lẽ 90 triệu người Việt Nam tuyệt vọng chờ ngày bị diệt chủng hay sao?
Việt Nam đang ở thời Bắc thuộc lần thứ 5
Nhắc lại 4 thời kỳ Bắc thuộc:
Dân tộc Việt Nam đã bị quân Tàu cai trị 998 năm qua 4 thời kỳ Bắc thuộc:
– Bắc thuộc lần thứ nhất. (111 TCN-39). Nhà Triệu, nhà Hán
– Bắc thuộc lần thứ hai. (43-541). Đông Hán, Đông Ngô, Tào Ngụy, nhà Tấn, nhà Tề, nhà Lương.
– Bắc thuộc lần thứ ba. (602-905). Nhà Tùy, nhà Đường.
– Bắc thuộc lần thứ tư. (1407-1427). Nhà Minh.
– Bắc thuộc lần thứ 5: Đảng CSVN đã làm đầy tớ cho Trung Cộng là sự thật hiển nhiên, nhưng mãi cho đến năm 1990, sau Hội nghị Thành Đô, một cán bộ cao cấp, ủy viên Bộ Chính Trị, Nguyễn Cơ Thạch, đã chính thức xác nhận: “Một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu”. Đó là Bắc thuộc lần thứ 5. Nhận định của ông Thạch rất chính xác, bằng chứng là những tên đầy tớ của Trung Cộng đã loại ông ra khỏi Bộ Chính Trị và cách chức Bộ Trưởng Ngoại Giao.
Đảng Cộng Sản Việt Nam đã đặt đất nước lệ thuộc vào Tàu Cộng về mọi mặt: kinh tế, văn hóa, chính trị, quân sự…
Âm mưu bán nước được xử dụng bằng những từ ngữ đẹp đẽ như nội dung của “16 chữ vàng” và “4 tốt” để che giấu tội bán nước và lừa bịp nhân dân.
Việt Nam lệ thuộc Trung Cộng về chính trị:
1. Cán bộ cao cấp Việt Nam phải qua Trung Quốc thụ huấn:
Trong hầu hết những thỏa thuận mà Việt Cộng ký kết với Trung Cộng đều có mục “Cán bộ cấp cao của CSVN đều phải qua thụ huấn tại Bắc Kinh”. Trong đó đã có Nguyễn Tấn Dũng. Điều nầy chứng minh rõ ràng rằng VN đã lệ thuộc vào Trung Cộng. Cán bộ địa phương của khu tự trị sắc tộc VN phải được chính quyền trung ương huấn luyện, là chuyện bình thường trong nội bộ của một quốc gia.
Cán bộ cao cấp được giáo dục, đào tạo đã, đang và sẽ lãnh đạo VN theo đường lối của Bắc Kinh.
2. Trung Cộng ra lệnh Ba Đình định hướng dư luận:
Định hướng dư luận là cấm người dân bày tỏ phản đối chống những hành động côn đồ của Trung Cộng ở Biển Đông. Cụ thể là cấm những cuộc biểu tình yêu nước, cấm những bài viết kêu gọi chống ngoại xâm. Cấm tất cả những hình thức thể hiện HS/TS là của Việt Nam. Cấm luôn hai chữ “NO U”. Chữ U chỉ vùng biển hình lưỡi bò giống chữ U, hay đường 9 đoạn.
Ngày 30-6-2011, Thượng tướng Mã Hiếu Thiên, Phó Tổng Tham Mưu Trưởng QĐ Trung Cộng, đến Việt Nam ra lịnh cho Hà Nội: “Phải xử lý thích đáng, hướng dẫn công luận và tình cảm dân chúng một cách đúng đắn, không để biểu tình xảy ra, không đa phương hóa, quốc tế hóa vấn đề Biển Đông”.
Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng bộ QP/VN cam kết với Mã Hiếu Thiên: “Việt Nam kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người và kiên quyết không để cho sự việc tái diễn. Tình yêu nước của một số người dân đã bị các thế lực thù địch lợi dụng, gây ra những phức tạp về an ninh chính trị và trật tự xã hội. Việt Nam luôn luôn cảnh giác những âm mưu phá hoại, chia rẻ tình đoàn kết Việt-Trung”.
Bọn thái thú Ba Đình thi hành những cam kết với Tàu Cộng:
Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần, Nguyễn Tiến Nam và nhiều người khác, chỉ nói “Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam” thì bị bắt bớ, đánh đập, tù đày. Trường hợp Điếu Cày đã mãn hạn tù pháp định mà không được thả ra, và biệt tích, khiến cho dư luận phẫn nộ, nghi ngờ anh bị thủ tiêu.
Những người yêu nước như blogger Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu, blogger Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Huỳnh, Nguyễn Phương Uyên, Nguyên Kha… cũng bị khủng bố, bắt giữ.
Hồi tháng 6 năm 2011, nhà cầm quyền tại Sài Gòn gởi văn thư đến các trường đại học, trường cao đẳng ra lịnh cấm biểu tình. Các ký túc xá, các phòng, ban có nhiệm vụ theo dõi và báo cáo những sinh viên biểu tình để đuổi học.
Ngày 18-8-2011, Ủy ban Nhân dân Hà Nội ra thông cáo cấm biểu tình. Thông cáo bất hợp pháp nầy đã bị những trí thức gởi kiến nghị yêu cầu hủy bỏ ngay lập tức, vì nó vi phạm Hiến pháp. Đó là những trí thức: TS Nguyễn Quang A, Lê Đăng Doanh, Nguyễn Xuân Diện, GS Nguyễn Huệ Chi, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và người đảng viên Nguyễn Chí Đức.
Ngày 21-8-2011, nhiều người tụ tập ở Hồ Gươm trương biểu ngữ bày tỏ lòng yêu nước, bảo vệ lãnh thổ, lãnh hải, đã bị bắt trọn bộ. Gồm có: Chị Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Tiến Nam, Trịnh Hữu Long, Phương Bích, Nguyễn Quang Thạch, Ngô Duy Quyền (chồng của LS Lê Thị Công Nhân).
Trung Cộng định hướng dư luận:
Trong khi CSVN thi hành định hướng dư luận bằng cách khủng bố, bắt giữ, giam cầm những công dân yêu nước, thì trái lại, Trung Cộng định hướng dư luận cho 1.3 tỷ nhân dân bằng cách chửi bới CSVN một cách thậm tệ.
– Trung Cộng chửi CSVN là bọn lòng lang dạ sói: Trích nguyên văn bài dịch của GS Vũ Cao Đàm từ tài liệu của Trung Quốc: “Từ năm 1960, mặc dù Trung Quốc (TQ) còn nhiều khó khăn nhưng đã vô tư ủng hộ VN về quân sự, kinh tế, kỹ thuật quy mô lớn để VN đánh bại 560 nghìn quân Mỹ và xây dựng hạ tầng cho việc hồi phục kinh tế.
Sự vô ơn của VN là một tay nhận viện trợ vô tư của Trung Quốc, một tay ngấm ngầm chìa ra Liên Xô. Dựa vào Liên Xô, VN quấy nhiễu biên giới đến đổ máu người TQ, trục xuất Hoa kiều, đem quân xâm chiếm Campuchia. Không thể nhẫn nại được nữa, tháng 2 năm 1979, TQ phát động chiến tranh phản kích tự vệ. VN đã cầm súng bắn lại ân nhân của mình.
Đó là “lòng lang dạ sói”.
“Cộng Sản Việt Nam là bọn tiểu nhân bỉ ổi, không biết xấu hổ”.
Trung Quốc đã giúp đào tạo cán bộ VN. Nhiều chính trị gia VN đã đến học tập tại Trung Quốc, trong đó có Nguyễn Tấn Dũng. Học trò phản thầy là bọn vô liêm sĩ.
Ngày 30-5-2008, Nông Đức Mạnh đột nhiên đến thăm nước ta, nói ra những điều cảm động lòng người, mồm bô bô “láng giềng tốt, bạn bè tốt. Do lạm phát tăng cao, kinh tế nguy cơ khủng hoảng nên mới chạy qua xin xỏ, cầu viện. Khi về đến nước thì tên Mạnh liền trở mặt. Liên kết với đối thủ cạnh tranh của TQ là công ty Mobil để khai thác dầu khí ở Nam Sa (TS) mà VN đã cướp đoạt của Trung Quốc.
Rõ ràng là quân phản bội. CSVN là bọn vô liêm sỉ không biết hổ thẹn là gì.
Chính sách VN đối với TQ thật là vô cùng nham hiểm, toa rập với Hoa Kỳ ngăn chặn sự phát triển của nước ta. Xem ra, VN muốn đi theo vết xe cũ của năm 1979, vẫn còn diễn vai trò bán đứng ân nhân đã từng giúp đỡ họ, như thế trở thành một kẻ tiểu nhân vô liêm sỉ thật thụ.
Đã đến lúc chúng ta cần phải dẹp bỏ thái độ khoan dung, nhân nhượng mà phải dùng vũ lực để chứng minh TQ là một nước anh hùng. Để cho một nước lỏi con như VN xâm phạm lãnh thổ của mình là một sự khoan dung thái quá, là tự hủy diệt mình, nên phải dùng vũ lực tấn công VN một cách tàn nhẫn. Cần phải phá hủy triệt để các cơ sở quân sự, tất nhiên bao gồm tất cả hạ tầng dân sự của chúng.
Đối với một nước vô liêm sỉ như vậy, chúng ta không cần quan tâm đến đạo đức, nhân đạo làm gì”.(GS Vũ Cao Đàm dịch từ tài liệu của TQ).
Ngày 25-6-2011, Thiếu tướng Bành Quang Khiêm, Phó Tổng Thư Ký Ủy Ban Chính Sách Quốc Gia, tuyên bố: “Trung Quốc đã từng dạy cho VN một bài học, và có thể dạy cho một bài học lớn hơn nếu như VN tiếp tục diễu võ dương oai, múa trên lưỡi đao, sớm muộn gì cũng có ngày VN sẽ ngã trên lưỡi đao đó”.
Việt Cộng ngoan ngoãn dâng lịnh “định hướng dư luận” của Tàu Cộng cho thấy rõ người Việt đã mất chủ quyền dân tộc, và các lãnh đạo Đảng hiện nay chỉ là bọn thái thú người Việt mà thôi.
“Dương Khiết Trì qua Việt Nam dẫn đứa con hoang đàng về nhà”:
Dương Khiết Trì qua VN dẫn đứa con hoang đàng về nhà
Người Tàu xem Việt Nam như tên đầy tớ hoặc đứa con trong đại gia đình các sắc tộc Trung Quốc.
Ngày 27-6-2016, Dương Khiết Trì (Yang Jiechi), ủy viên Quốc Vụ Viện (Chính phủ) TQ qua Việt Nam, không biết nói gì, nhưng tờ Hoàn cầu thời báo (Global Times) gọi là “Ông Dương sang thúc giục đứa con hoang đàng trở về nhà”. (Chinese media: In Vietnam, Yang calls “prodigal son” to return home)
Lãnh đạo CSVN phải qua xin phép Tàu Cộng trước khi qua Mỹ:
Các lãnh đạo Đảng và Nhà nước CSVN, trước khi đi Mỹ đều phải qua trình diện, xin phép, và cam kết trung thành với quan thầy Tàu khựa. Không có ngoại lệ.
– Nguyễn Minh Triết: Qua Tàu ngày 16-5-2007. Qua Mỹ ngày 22-6-2007.
– Trương Tấn Sang: Qua Tàu ngày 19-6-2013. Qua Mỹ ngày 25-7-2013.
– Phạm Quang Nghị: Qua Tàu ngày 8-9-2013. Qua Mỹ ngày 27-7-2014. Vì có sự tranh giành với Phạm Bình Minh.
– Phạm Bình Minh (Qua Mỹ lần thứ nhất): Qua Tàu ngày 12-2-2014. Qua Mỹ ngày 1-10-2014.
– Nguyễn Phú Trọng: Qua Tàu ngày 7-4-2015. Qua Mỹ ngày 10-7-2015.
– Phạm Bình Minh (Qua Mỹ lần thứ 2): Qua Tàu ngày 16-18/4/2017. Qua Mỹ ngày 20-21/4/2017.
– Đinh Thế Huynh: Qua Tàu ngày 19-10-2016. Qua Mỹ ngày 24-10-2016.
– Nguyễn Xuân Phúc: Qua Tàu ngày 16-9-2016. Qua Mỹ ngày 29-5-2017.
Điều nầy cũng chứng tỏ Việt Nam đã mất chủ quyền quốc gia. Mất nước rồi!
Việt Nam lệ thuộc vào Trung Cộng về kinh tế:
1. Tai hại của nhập siêu:
TS kinh tế Phạm Chí Dũng (Sài Gòn) trả lời phỏng vấn của phóng viên đài RFI, cho biết: “Việt Nam muốn “Thoát Trung” về chính trị thì trước hết phải Thoát Trung về kinh tế và văn hóa. Kinh tế Việt Nam lệ thuộc quá nhiều vào Trung Quốc”.
Việt Nam nhập siêu từ Trung Quốc 32.3 tỷ USD. Nhập siêu là số tiền bán ra nhỏ hơn số tiền mua vào. Tiền bán không đủ trả tiền mua thì phải xuất ngân quỹ quốc gia ra trả.
Việt Nam nhập 110 món hàng với giá 37 tỷ USD. Nếu Trung Quốc đột ngột ngưng xuất khẩu sang VN thì sẽ gây ra tác động dây chuyền không nhỏ. Một số doanh nghiệp dệt may tiết lộ, họ chỉ cầm cự được vài ba tháng nếu không có nguồn nguyên liệu từ Trung Quốc.
Dệt may là mặt hàng “mũi nhọn” của VN, thu hút một số rất lớn công nhân. Dệt may ngưng hoạt động thì công nhân thất nghiệp.
Nguyên nhân tạo ra nhập siêu là giá rẻ của hàng tiêu dùng không đạt tiêu chuẩn về vệ sinh, an toàn thực phẩm cho nên những người thu nhập kém (nghèo) phải chấp nhận. Máy móc không đủ tiêu chuẩn kỹ thuật, lạc hậu, năng suất kém mà ô nhiễm cao, thì được các doanh nghiệp nhỏ và vừa, vì tài chánh có giới hạn, nên buộc phải chọn.
Hàng tiêu dùng giá rẻ của Trung Quốc tràn ngập trên thị trường VN đi qua hai con đường, chính ngạch và tiểu ngạch.